49. Ngây thơ

Thuở ấy, ngây thơ chửa biết gì,

Vui đùa, giận dỗi, chẳng lo chi.

Đánh ô, chơi chắt cùng em bé

Một chuỗi ngày xanh vụt biến đi.

Tâm tình chất phác, tính hồn nhiên,

Chẳng biết đau thương, chẳng biết phiền,

Chẳng biết thời gian đang biến đổi,

Sướng thay tuổi trẻ, tuổi thần tiên!

Bỗng một ngày kia biết thẹn thùng,

Không đùa nghịch nữa, đứng bên song,

Soi gương, âu yếm tô mày liễu,

Môi thắm,son tươi, má gợn hồng!

Nàng Lan

Tuần báo Bắc Hà, số 10 (12-10-1936)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *