8. Phấn bướm

Vườn giám chiều nay gió lộng về…

Ngắt chùm cỏ bạc xách lê thê,

Ta đi săn bướm trong màu nắng,

-Ồ! Cánh hoa chi đậu dưới hè?

– Ra cánh bướm vàng hãi gió may,

Bíu trên chốc cỏ, cỏ nghiêng lay…

Ta vồ, ta bắt, nhưng kìa nắng

Gió thổi bay… Kìa, chiếc bướm bay!

Bướm vụt mờ tan trong nắng rơi,

Còn dư chút phấn bợn tay thôi!

Ta về, phong nhẹm hương tàn đó

Mà nhớ, mà so với “một người”.

Tựa với cô em thoáng rỡn qua,

Phớt quầng mắt lệ, sưởi lòng ta.

Một giờ thu ấy, rồi êm lặng…

– Thoáng, rỡn đâu còn dáng thướt tha?

Phấn bướm, hình em giữ ở lòng,

Ta chờ… ngày bướm liệng ngang song,

Ngày em nghiêng nón ngang vai, đến

Rắc ánh môi cười lẫn nắng đông!

Tuấn Trình

Tuần báo Bắc Hà, Số  17, (3-12-1936)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *