22. Tứ sầu

Mùa có sương rồi, sẽ bước đi

Xa vời, ai nhại cảnh Đường thi?

Nhà thơ đăm đắm hơi thu giá

Thèm có người làm dáng Quý Phi.

Tha thướt xiêm đài thoang thoảng khói,

Lò trầm gầy đượm móng tay son.

Nào ai phảng phất? Mà mong đợi,

Thắm rụng vàng rơi, mắt cũng mòn.

Em ở về đâu? Lạnh lắm đây?

Một mình chứa cả nhớ yêu say.

Mùa sương tới sớm và đi muộn,

Lãng đãng lòng ta lẻ tháng ngày.

Ngày tháng vô tình mây cứ bay,

Người ơi! Người ơi! Đừng làm mây!

Tiểu thuyết thứ bảy số 332 (12-10-1940)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *