18. Chiều tháng ba

Sen nửa ao lùa phe phất áo,

Ngày nao nắng hạ ngủ hai mi.

Giờ nghe lòng cũ không rung sáo,

Trời cả chiều xuân bạc sắc chì.

Nhớ lửa loài dơi loạng choạng bay,

Đèn chiều lên thắp nội hồn say.

Từng cơn muỗi loạn theo nhau nổi,

Có những đầu bù gục xuống tay.

Đây giữa giao thời của mộng mơ,

Đôi mùa bứt dứt một bơ vơ,

Bao nhiêu tâm trạng nơi đường rẽ,

Nghe xế hoàng hôn cứ ngẩn ngơ…

Giáo giác gà về, chó thả rông,

Giờ tranh sáng tối, dở dang lòng.

Con người bận bịu trong đầu óc,

Những vật đen ngòm cận lửa hung.

Đời nặng mang vòm không khí lạ,

Loài hoa chưa mát dạ hồ sen,

Hỡi ơi! Đợi nắng trời hưu hạ,

Ai tạm đi khuây dưới mộng đèn.

Tiểu thuyết thứ bảy số 311 (18-5-1940)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *