5. Chút tình bỡ ngỡ

Lơ đãng, em nâng, rủ bức rèm,

Mắt buồn quên ngắm ánh chiều in

Trên hồ thu nhạt, vì em ngại

Khôn thả hồn say cánh mộng êm.

Tình em như khói, nửa mang mang

Nửa quyến mây êm gợn nhẹ nhàng

Cánh nhạn bên trời xa vắng vẻ,

Lờ đờ như vẫy khói nhòa tan…

Em biết lòng em đượm ái ân

Như anh ca mãi mộng “Tình quân”

Nhưng sao ta lại như chim, khói

Chim lửng lơ trôi, khói tản dần.

Em chẳng hay: Tình mới mẻ kia

Dẫu nồng, dẫu thắm, dẫu say mê

Vẫn còn vương vấn vòng e lệ

Đừng bảo: Lòng em chả ngượng gì!

Nhưng mà tiếng hát của yêu đương

Êm ái ru ta đắm mộng trường.

Anh chẳng quên đi, em vẫn nhớ

Như hoa thu vẫn đẫm màu sương.

T. G. Kh.

Tân Việt văn đoàn, số 8, 1935

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *