13. Quán vắng

Chiết rượu ra đầy! Rót rõ nhiều!

Mắt chưa rờn rợn bóng xiêu xiêu.

Say làm sao được? Không say được!

Nhẹ ngón tay gò gõ tiếng kêu…

Nhẹ ngón tay gầy gõ cạnh ly…

Tiếng ràn rạn xát xuống pha lê.

Ơ hờ, ta ngó lên không rỗng,

Vẩn bụi vàng trong ánh sáng lòe.

Quán rượu vang vang tiếng nước mưa

Chảy rườn rượt tựa tiếng quay tơ…

Tôi nghe thời khắc tan chầm chậm,

Làn khói ngùi lên, thuốc cháy hờ…

Góc quán mình tôi cạn chén say

Men nồng thêm gắt hận chia tay

Mấy chiều rượu cũ! Bao nhiêu bạn,

Giờ chẳng ai qua lại chốn này.

Tiểu thuyết thứ bảy số 293 (13-1-1940)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *